Thịt
nướng và Phở tái nhiều thịt ?
Người Việt ăn uống thế nào?
Người Việt ăn uống thế nào và cách nấu nướng
khác với người Trung Hoa ra sao?
Thật
ra, tôi rất ngại khi cầm viết ghi lại những câu hỏi đã trả
lời cho những
bạn bè người
nước ngoài khi
họ hỏi tôi:
Người Việt Nam ăn uống thế nào ? Hay là cách nấu ăn của người Việt có khác người Trung Quốc hay chăng? Vì đó chỉ là những phần nhận xét đã được nhanh chóng đúc kết để đưa ra những câu giải đáp kịp thời chớ không phải do một sự sưu tầm có tính cách khoa học. Trong câu chuyện, một vài bạn trong báo Tuổi Trẻ thấy nhận sét sơ bộ của tôi có phần nào lý thú, nghe vui tai nên nhờ tôi ghi ra thành văn bản. Nể lời các bạn, tôi xin gởi đến các bạn đọc vài mẩu chuyện có thật về cách ăn và nấu ăn của người Việt chúng ta, và xin các tay nghề nấu ăn trong nước đừng cười tôi dốt hay nói chữ, dám múa búa trước cửa Lỗ Bang, đánh trống trước cửa nhà Sấm.
Trong một buổi tiệc, một anh bạn Pháp hỏi tôi:
-Chẳng biết người Pháp và người Việt Nam ăn uống khác nhau như thế nào?
-Tôi rất ngại so sánh... tôi trả lời... vì so sánh là biết rõ rành mạch cả hai yếu tố để so sánh.
Thỉnh thoảng tôi có ăn uống theo người Pháp nhưng làm sao biết cách ăn của người Pháp bằng người Pháp chính cống như anh. Tôi thì có thể nói qua cách ăn uống của người Việt chúng tôi. Để cho anh dễ nhớ, tôi chỉ đưa ra ba cách nấu ăn của người Việt, rồi anh xem người Pháp có ăn như vậy chăng?
Người chúng tôi ăn toàn diện, ăn khoa học, ăn dân chủ.
Người Việt Nam ăn uống thế nào ? Hay là cách nấu ăn của người Việt có khác người Trung Quốc hay chăng? Vì đó chỉ là những phần nhận xét đã được nhanh chóng đúc kết để đưa ra những câu giải đáp kịp thời chớ không phải do một sự sưu tầm có tính cách khoa học. Trong câu chuyện, một vài bạn trong báo Tuổi Trẻ thấy nhận sét sơ bộ của tôi có phần nào lý thú, nghe vui tai nên nhờ tôi ghi ra thành văn bản. Nể lời các bạn, tôi xin gởi đến các bạn đọc vài mẩu chuyện có thật về cách ăn và nấu ăn của người Việt chúng ta, và xin các tay nghề nấu ăn trong nước đừng cười tôi dốt hay nói chữ, dám múa búa trước cửa Lỗ Bang, đánh trống trước cửa nhà Sấm.
Trong một buổi tiệc, một anh bạn Pháp hỏi tôi:
-Chẳng biết người Pháp và người Việt Nam ăn uống khác nhau như thế nào?
-Tôi rất ngại so sánh... tôi trả lời... vì so sánh là biết rõ rành mạch cả hai yếu tố để so sánh.
Thỉnh thoảng tôi có ăn uống theo người Pháp nhưng làm sao biết cách ăn của người Pháp bằng người Pháp chính cống như anh. Tôi thì có thể nói qua cách ăn uống của người Việt chúng tôi. Để cho anh dễ nhớ, tôi chỉ đưa ra ba cách nấu ăn của người Việt, rồi anh xem người Pháp có ăn như vậy chăng?
Người chúng tôi ăn toàn diện, ăn khoa học, ăn dân chủ.
1.
Ăn toàn diện: Chúng
tôi không chỉ ăn
bằng miệng, nếm
bằng lưỡi, mà
bằng ngũ quan.
Trước hết ăn
bằng con mắt, và
do đó có nhiều
món đem dọn lên,
nhiều màu sắc
chen nhau như
món gỏi sứa
chúng tôi chẳng
hạn: có giá màu
trắng, các loại
rau thơm màu
xanh, ớt màu đỏ,
tép màu hồng,
thịt luộc và sứa
màu sữa đục, đậu
phộng rang màu
vàng nâu v. v. .
. Có khi lại tạo
ra hình con
rồng, con phụng,
trong những món
ăn nấu đãi đám
hỏi, đám cướị
Sau khi nhìn cái
đẹp của món ăn,
chúng tôi thưởng
thức bằng mũi,
mùi thơm của các
loại rau thơm
như húng quế,
ngò, hoặc các
mùi đặc biệt của
nước mắm, của cà
cuống. Răng và
nứu đụng chạm
với cái mềm của
bún, cái dai của
thịt luộc và
sứa, cái giòn
của đậu phộng
rang để cho xúc
cảm tham gia vào
việc thưởng thức
món ăn sau thị
giác và khứu
giác. Rồi lỗ tai
nghe tiếng lốc
cốc của đậu
phộng rang, hay
tiếng rào rào
của bánh phồng
tôm, hay tiếng
bánh tráng nướng
nghe rôm rốp.
Sau cùng lưỡi
mới nếm những vị
khác nhau, hòa
hợp trong món
ăn: lạt, chua,
mặn, ngọt, chát,
the, cay v. v.
Chúng tôi ăn
uống bằng năm
giác quan, về
cái ăn như thế
gọi là ăn toàn
diện.
2. Ăn khoa học: Hiện nay, nhiều nhà nghiên cứu, nhất là ở Nhật Bổn thường hay sắp các thức ăn theo " âm" và " dương".
2. Ăn khoa học: Hiện nay, nhiều nhà nghiên cứu, nhất là ở Nhật Bổn thường hay sắp các thức ăn theo " âm" và " dương".
Nói một
cách tổng quát
thì những món
nào mặn thuộc về
dương, còn chua
và ngọt thuộc về
âm. Người Việt
thường trộn mặn
với ngọt làm
nước mắm, kho
thịt, kho cá,
rang tép, ướp
thịt nướng, luôn
luôn có pha một
chút đường; mà
ăn ngọt quá như
chè, ăn dưa hấu
hay uống nước
dừa xiêm thì cho
một chút muối
cho âm dương
tương xứng.
Người Tây khi ăn
bưởi thật chua
lại cho thêm
đường, đã âm lại
thêm âm thì âm
thịnh dương suy,
không đúng theo
khoa học ăn
uống. Người Việt
phần đông không
nghiên cứu về
thức ăn, nhưng
theo truyền
thống của cha
ông để lại thành
ra ăn uống rất
khoa học. Người
Việt chẳng những
để ý đến quân
bình âm dương
giữa các thức ăn
mà còn để ý đến
quân bình âm
dương giữa người
ăn và thức ăn.
Khi có người bị
cảm, người nấu
cháo hỏi: cảm
lạnh ( bị mắc
mưa, đêm ra
ngoài bị cảm
sương) thì nấu
cháo gừng vì cảm
lạnh ( âm) vào
người phải đem
gừng ( dương)
vào chế ngự. Nếu
cảm nắng ( bị
mặt trời làm cho
sốt) thì dương
đã vào người
phải nấu cháo
hành ( âm) . Lại
nghĩ đến âm
dương giữa người
ăn và môi
trường; mùa hè
thời tiết có
dương nhiều nên
khi ăn có canh
chua ( âm) hoặc
hải sâm ( âm) ;
mùa đông thời
tiết có âm nhiều
nên ăn thịt
nướng. Ta có
câu:
"Mùa hè ăn cá sông, mùa đông ăn cá biển"
Quân bình trong âm dương còn thể hiện qua điếu thuốc làọ Thuốc lá phơi và đóm lửa (dương) hít một hơi cho khói qua nước lã trong bình ( âm) để hơi khói thuốc vào cơ thể, nguồn hút có cả dương và âm, không kể nước đã lọc bớt chất nicotine có hại cho buồng phổị Chẳng những cân đối về âm dương mà còn hàn nhiệt nữa: thịt vịt hay thịt cá trê - hàn - thì chấm với nước mắm gừng - nhiệt -. Cách ăn của người Việt Nam khoa học vì phù hợp với nguyên tắc âm dương tương xứng hành nhiệt điều hòa. Ngoài ra trong một món ăn thường đã có chất bột, chất thịt, chất rau làm cho sự tiêu hóa được dễ dàng.
3. Ăn dân chủ: Trên bàn dọn bao nhiêu thức ăn, nhưng chúng tôi có thể những món chúng tôi thích, hoặc phù hợp với vấn đề bảo vệ sức khỏe của chúng tôị. Ăn ít hay ăn nhiều thì tùy theo sức chứa bao tử của chúng tôi, chớ không phải ăn những món không ăn được, hay là ăn không nổị Như vậy cách của người Việt Nam rất dân chủ.
"Mùa hè ăn cá sông, mùa đông ăn cá biển"
Quân bình trong âm dương còn thể hiện qua điếu thuốc làọ Thuốc lá phơi và đóm lửa (dương) hít một hơi cho khói qua nước lã trong bình ( âm) để hơi khói thuốc vào cơ thể, nguồn hút có cả dương và âm, không kể nước đã lọc bớt chất nicotine có hại cho buồng phổị Chẳng những cân đối về âm dương mà còn hàn nhiệt nữa: thịt vịt hay thịt cá trê - hàn - thì chấm với nước mắm gừng - nhiệt -. Cách ăn của người Việt Nam khoa học vì phù hợp với nguyên tắc âm dương tương xứng hành nhiệt điều hòa. Ngoài ra trong một món ăn thường đã có chất bột, chất thịt, chất rau làm cho sự tiêu hóa được dễ dàng.
3. Ăn dân chủ: Trên bàn dọn bao nhiêu thức ăn, nhưng chúng tôi có thể những món chúng tôi thích, hoặc phù hợp với vấn đề bảo vệ sức khỏe của chúng tôị. Ăn ít hay ăn nhiều thì tùy theo sức chứa bao tử của chúng tôi, chớ không phải ăn những món không ăn được, hay là ăn không nổị Như vậy cách của người Việt Nam rất dân chủ.
Anh bạn
người Pháp thích
chí cười to: ăn
toàn diện, chúng
tôi chưa nghĩ
đến là về thính
giác, ăn mà nghe
tiếng động là vô
phép nên ăn bớt
ngon. Ăn khoa
học, thì chúng
tôi chỉ nghĩ đến
calory mà không
biết âm dương và
hàn nhiệt. Còn
ăn dân chủ, thì
hoàn toàn thiếu
sót vì đến nhà
chúng tôi có một
thực đơn mà mỗi
người một đĩa,
ăn không hết sợ
vô phép nên
nhiều khi không
ngon lắm hoặc
quá no cũng phải
cố gắng ăn cho
hết. Tôi xin
hoàn toàn hoan
nghinh cách ăn
của người Việt
Nam .
Về cách ăn uống Việt Nam lại có thêm:
4. Ăn cộng đồng: Thức ăn đầy bàn mà có một nồi cơm, một tô nước mắm để mọi người cùng xới cơm và chan nước mắm ở một nơi.
5. Ăn lễ phép: Con lớn lên đã theo học ăn, học nói, học gói, học mợ Học ăn là trước nhứt, khi ăn phải coi nồi, ngồi coi hướng.
Về cách ăn uống Việt Nam lại có thêm:
4. Ăn cộng đồng: Thức ăn đầy bàn mà có một nồi cơm, một tô nước mắm để mọi người cùng xới cơm và chan nước mắm ở một nơi.
5. Ăn lễ phép: Con lớn lên đã theo học ăn, học nói, học gói, học mợ Học ăn là trước nhứt, khi ăn phải coi nồi, ngồi coi hướng.
6. Ăn tế nhị: Ăn ớt cử
cách cắn trái
ớt, có khi
phải ăn ớt xắt
từng khoanh,
ớt bằm, ớt làm
tương. Nước
chấm nhứt là ở
miền Trung rất
tinh tế ăn món
chi phải có
nước chấm đặc
biệt: bánh
bèo, bánh lá,
bánh khoái đều
có nước chấm
khác.
7. Ăn đa vị: Một miếng nem nướng đã có vị thịt, riềng, muối, tỏi, hành cuốn vào bánh tráng lạt lạt, có chút bún, rau thơm, ớt (cay) , chuối sống (chát) , khế (chua) , tương ( ngọt, mặn cay) có pha hột điều hay đậu phộng xay ( béo) . Ăn có năm vị chánh: ngọt, mặn, chua, cay, béo, có cả ngũ sắc đen (tương) , đỏ (ớt) , xanh (rau) , vàng (khế chín) , trắng (bánh tráng, bún) . Ăn một miếng mà thấy 5 màu, lưỡi nếm 5 vị và có khi hơn thế nữa.
7. Ăn đa vị: Một miếng nem nướng đã có vị thịt, riềng, muối, tỏi, hành cuốn vào bánh tráng lạt lạt, có chút bún, rau thơm, ớt (cay) , chuối sống (chát) , khế (chua) , tương ( ngọt, mặn cay) có pha hột điều hay đậu phộng xay ( béo) . Ăn có năm vị chánh: ngọt, mặn, chua, cay, béo, có cả ngũ sắc đen (tương) , đỏ (ớt) , xanh (rau) , vàng (khế chín) , trắng (bánh tráng, bún) . Ăn một miếng mà thấy 5 màu, lưỡi nếm 5 vị và có khi hơn thế nữa.
Một lần
khác, một anh
bạn của tôi
khai trương
một tiệm ăn
lớn tại Paris.
Anh có mời đài
phát thanh và
báo chí đến để
cho biết rằng
tiệm của anh
có cả thức ăn
Trung Quốc và
Việt Nam . Các
phóng viên
muốn biết Việt
Nam và Trung
Quốc nấu ăn có
khác nhau như
thế nàỏ Hai
đầu bếp Việt
Nam và Trung
Quốc được mời
ra để báo chí
hỏi thì hai
người đều
khẳng định là
cách nấu ăn
rất khác,
nhưng phải
xuống bếp coi
mới thấỵ
Nhà bếp nhỏ không chứa được mấy chục phóng viên, và ai cũng ngại hôi dầu hôi mỡ nên ông chủ tiệm nhờ tôi tìm câu trả lời cho các nhà báọ Tuy không phải là một chuyên gia về nghệ thuật nấu bếp, nhưng tôi cũng phải tìm câu trả lời thế nào để cho các nhà báo bằng lòng. Tôi mới nói rằng, tôi không đi vào chi tiết nhưng chỉ đưa ra ba điểm khác nhau trong cơ bản.
1. Cách dùng bột: Người Việt Nam thường dùng bột gạo trong khi người Trung Quốc thích dùng bột mì, cho nên Việt Nam có phở, hủ tiếu, bún thang, bún bò, bún riêu; mà người Trung Quốc thì chuyên về mì nước, mì khô, mì sợi nhỏ, mì sợi lớn, mì vịt tiềm. Người Việt làm bánh đùm, bánh xếp, bánh cuốn, bánh hỏi; người Trung Quốc thì bánh baọ Chả giò người Việt Nam cuốn bằng bánh tráng bột gạo; còn người Trung Quốc thì cuốn tép trong bánh bằng bột mì.
2. Nước chấm cơ bản của người Việt nam là nước mắm là bằng cá; còn nước chấm của người Trung Quốc là xì dầu làm bằng đậu nành.
3. Người Việt thì thường pha mặn ngọt; người Trung Quốc thích chua ngọt.
Nhà bếp nhỏ không chứa được mấy chục phóng viên, và ai cũng ngại hôi dầu hôi mỡ nên ông chủ tiệm nhờ tôi tìm câu trả lời cho các nhà báọ Tuy không phải là một chuyên gia về nghệ thuật nấu bếp, nhưng tôi cũng phải tìm câu trả lời thế nào để cho các nhà báo bằng lòng. Tôi mới nói rằng, tôi không đi vào chi tiết nhưng chỉ đưa ra ba điểm khác nhau trong cơ bản.
1. Cách dùng bột: Người Việt Nam thường dùng bột gạo trong khi người Trung Quốc thích dùng bột mì, cho nên Việt Nam có phở, hủ tiếu, bún thang, bún bò, bún riêu; mà người Trung Quốc thì chuyên về mì nước, mì khô, mì sợi nhỏ, mì sợi lớn, mì vịt tiềm. Người Việt làm bánh đùm, bánh xếp, bánh cuốn, bánh hỏi; người Trung Quốc thì bánh baọ Chả giò người Việt Nam cuốn bằng bánh tráng bột gạo; còn người Trung Quốc thì cuốn tép trong bánh bằng bột mì.
2. Nước chấm cơ bản của người Việt nam là nước mắm là bằng cá; còn nước chấm của người Trung Quốc là xì dầu làm bằng đậu nành.
3. Người Việt thì thường pha mặn ngọt; người Trung Quốc thích chua ngọt.
Chỉ nói
đại khái như
vậy mà các
phóng viên đã
hài lòng; về
viết bài tường
thuật nêu lên
những điểm
khác nhau ấỵ
Ông giám đốc
tạp chí Đông
Nam Á, sau lời
nhận xét đó,
cho phóng viên
đến phỏng vấn
tôi thêm và
hỏi tôi có
biết yếu tố
nào khác đáng
kể khi nói về
cách nấu ăn
của người Việt
khác người
Trung Quốc ở
chỗ nàỏ Tôi
trả lời cho
phóng viên
trong 40 phút.
Hôm nay tôi
chỉ tóm tắt
cho các bạn
những điểm
chính sau đâỵ
a. Về rau: người Việt tuy có ăn rau luộc, hay xào; nhưng thích ăn rau sống, rau thơm, mà người Trung Quốc không ưa ăn rau sống, cải sống, giá sống.
b. Về cá: Người Trung Quốc biết kho, chưng, chiên như người Việt Nam . Nhưng người Trung Quốc có cá mặn không làm mắm như người Việt. Có rất nhiều cách làm mắm và ăn mắm: mắm thái, mắm nêm, mắm ruốc, mắm tôm v. v. . . Các nước Đông Nam Á cũng có làm mắm nhưng không có nước nào biết làm nhiều loại mắm như người Việt.
a. Về rau: người Việt tuy có ăn rau luộc, hay xào; nhưng thích ăn rau sống, rau thơm, mà người Trung Quốc không ưa ăn rau sống, cải sống, giá sống.
b. Về cá: Người Trung Quốc biết kho, chưng, chiên như người Việt Nam . Nhưng người Trung Quốc có cá mặn không làm mắm như người Việt. Có rất nhiều cách làm mắm và ăn mắm: mắm thái, mắm nêm, mắm ruốc, mắm tôm v. v. . . Các nước Đông Nam Á cũng có làm mắm nhưng không có nước nào biết làm nhiều loại mắm như người Việt.
d. Người Trung Quốc ít có phối hợp nhiều vị trong một món ăn như người Việt. Khi chúng ta ăn một món ăn như nem nướng thì có biết bao nhiêu vị: lạt lạt của bánh tráng, bún, hơi mát mát ngọt ngọt như dưa leo, và đặc biệt của giá sống trộn với khế chua, chuối chát, ớt cay, đậu phộng cà bùi bùi, và có tương mặn và ngọt. Người Việt trong nghệ thuật nấu ăn rất thích lối đa vị và tất cả các vị ấy bổ sung cho nhau, tạo ra một vị tổng hợp rất phong phú .
(theo BaoMai Blog)
6 bệnh dễ mắc do ăn nhiều thịt
Ăn nhiều
thịt cả về số
lượng và chất
lượng có thể mắc
một số bệnh rất
nguy hiểm. Cách ăn
nhiều thịt có
thể làm dễ mắc
một số bệnh do
ăn không đúng
theo khoa học.
Bệnh tim mạch: Được coi là “kẻ giết người số 1” ở các nước phát triển. Nghiên cứu của Trường đại học Harvard cho thấy, huyết áp trung bình của người ăn chay giảm rõ rệt so với những người ăn thịt; độ cholesterol trong máu của người ăn thịt cao gấp nhiều lần so với người ăn chay và là nguyên nhân chính của chứng vữa xơ động mạch, tăng huyết áp, nhồi máu cơ tim, đột qụy... Vì thế, Hội Tim mạch Hoa Kỳ (AHA) đã khuyến cáo rằng, ăn chay có thể phòng ngừa từ 90 - 97% các bệnh tim mạch.
Bệnh tiểu đường: ăn nhiều thịt, nhất là các loại thịt nhiều mỡ, làm tăng acid béo và triglyceride – là nguyên nhân gây ra tiểu đường loại II. Bởi vì các acid béo dư thừa trong máu và triglyceride cản trở hoạt động của insulin, điều này dẫn đến lượng insulin trong máu bình thường hoặc chỉ hơi tăng nhưng đường huyết của người bệnh lại trong tình trạng cao. Nếu chuyển sang ăn chay thì lượng đường trong máu giảm hẳn và nồng độ acid béo cũng về mức an toàn.
Bệnh thận: Nhiều nghiên cứu cho thấy, để bài tiết các hợp chất nitơ độc hại do ăn nhiều thịt thì thận phải làm việc gấp 3 lần so với thận của người ăn chay. Urê và uric acid là hai chất thải của ăn thịt rất độc đối với cơ thể. Khi chúng ta còn trẻ, thận còn khỏe thì việc thải các chất này còn được, nhưng khi đã cao tuổi, thận đã suy yếu thì công việc thải các chất này trở thành gánh nặng cho thận và kết quả là thận không thể thải độc, nên dẫn đến bệnh tật.
Bệnh gout: Khi thận không đủ khả năng lọc thải hết các chất chứa nitơ độc hại thì creatinin và acid uric tăng cao trong máu. Nồng độ acid uric tăng cao sẽ lắng đọng lại trong các khớp nhỏ như khớp ngón tay, ngón chân gây nên bệnh gout. Tại các khớp, acid uric đọng lại kết tinh thành tinh thể tạo ra phản ứng viêm, gây nhiều đau nhức cho bệnh nhân.
Bệnh tim mạch: Được coi là “kẻ giết người số 1” ở các nước phát triển. Nghiên cứu của Trường đại học Harvard cho thấy, huyết áp trung bình của người ăn chay giảm rõ rệt so với những người ăn thịt; độ cholesterol trong máu của người ăn thịt cao gấp nhiều lần so với người ăn chay và là nguyên nhân chính của chứng vữa xơ động mạch, tăng huyết áp, nhồi máu cơ tim, đột qụy... Vì thế, Hội Tim mạch Hoa Kỳ (AHA) đã khuyến cáo rằng, ăn chay có thể phòng ngừa từ 90 - 97% các bệnh tim mạch.
Bệnh tiểu đường: ăn nhiều thịt, nhất là các loại thịt nhiều mỡ, làm tăng acid béo và triglyceride – là nguyên nhân gây ra tiểu đường loại II. Bởi vì các acid béo dư thừa trong máu và triglyceride cản trở hoạt động của insulin, điều này dẫn đến lượng insulin trong máu bình thường hoặc chỉ hơi tăng nhưng đường huyết của người bệnh lại trong tình trạng cao. Nếu chuyển sang ăn chay thì lượng đường trong máu giảm hẳn và nồng độ acid béo cũng về mức an toàn.
Bệnh thận: Nhiều nghiên cứu cho thấy, để bài tiết các hợp chất nitơ độc hại do ăn nhiều thịt thì thận phải làm việc gấp 3 lần so với thận của người ăn chay. Urê và uric acid là hai chất thải của ăn thịt rất độc đối với cơ thể. Khi chúng ta còn trẻ, thận còn khỏe thì việc thải các chất này còn được, nhưng khi đã cao tuổi, thận đã suy yếu thì công việc thải các chất này trở thành gánh nặng cho thận và kết quả là thận không thể thải độc, nên dẫn đến bệnh tật.
Bệnh gout: Khi thận không đủ khả năng lọc thải hết các chất chứa nitơ độc hại thì creatinin và acid uric tăng cao trong máu. Nồng độ acid uric tăng cao sẽ lắng đọng lại trong các khớp nhỏ như khớp ngón tay, ngón chân gây nên bệnh gout. Tại các khớp, acid uric đọng lại kết tinh thành tinh thể tạo ra phản ứng viêm, gây nhiều đau nhức cho bệnh nhân.
Ăn
nhiều thịt dễ mắc
một số bệnh nguy
hiểm
Béo phì: Nguyên nhân của bệnh béo phì chủ yếu là do ăn quá dư thừa calo như mỡ động vật, bơ, phomai, thịt, sôcôla, bột, đường... Khi đã béo phì thì người ta lười vận động, từ đó năng lượng thừa không được tiêu hao lại tích trữ dưới dạng mỡ nên lại càng béo. Béo phì sẽ dẫn đến các bệnh vữa xơ động mạch, tăng huyết áp, đau xương khớp.
Bệnh gan: gan là tổng hợp các chất cần thiết cho cơ thể và thải bỏ các chất độc hại ra ngoài. Nhưng ăn nhiều thịt và mỡ động vật làm gan làm việc quá sức và tổn thương. Thịt và mỡ ăn vào sẽ làm cho gan bị nhiễm mỡ, hóa xơ, hóa sẹo.
Bệnh ung thư: Sở dĩ ăn nhiều thịt dễ bị ung thư là vì chất bảo quản thịt. Do thịt rất giàu chất đạm dễ bị thiu thối nên một số người kinh doanh thiếu lương tâm đã tẩm thịt với các chất bảo quản như nitrit, nitrat... Đến tay người tiêu dùng, chúng ta chỉ rửa sạch, pha chế rồi nấu chín. Nhưng dù nấu chín thì các chất này không bị phân hủy. Khi chúng ta ăn vào ruột, các chất này kết hợp với các acid amin tạo nitrosamin là chất gây ung thư. Mặt khác nhiều người chăn nuôi đã sử dụng các loại chất kích thích tăng trưởng, chất gây thèm ăn, gây ngủ, hormon, kháng sinh… cho vật nuôi mau lớn. Mặt khác khi vật nuôi bị bệnh, bị khối u, họ vẫn giết mổ và bán thịt ra thị trường. Người tiêu dùng vì không thấy, vẫn vô tư ăn thịt mà không biết trong loại thịt đó chứa đầy chất độc hại có thể gây bệnh từ nhẹ đến ung thư. Nhiều người do thói quen ăn uống lại chỉ ăn thịt mà rất ít ăn rau nên dễ bị táo bón, ứ đọng chất độc, càng làm cho bệnh ung thư dễ phát triển.
Như vậy, ăn nhiều thịt nhưng ít quan tâm đến chất lượng thịt có thể làm cho người ăn dễ mắc các bệnh nói trên. Do đó để tránh tình trạng này, chúng ta nên ăn đầy đủ và cân bằng giữa các chất dinh dưỡng là đạm, đường, béo, các vitamin và khoáng chất mới có thể có sức khỏe tốt.
Một
vài nghiên cứu cho
thấy : trong số
các bệnh nhân ung
thư thì 30% liên
quan đến thuốc lá,
3% liên quan đến
những phụ gia thực
phẩm như chất màu,
chất bảo quản, 35%
liên quan đến ăn
uống... Nói cách
khác, nếu ăn uống
hợp lý, thì 35%
bệnh nhân sẽ thoát
khỏi ung thư thay
vì bị mắc bệnh.
Tác dụng của ăn
uống người ta
thấy: dân vùng Bắc
Mỹ và Tây Âu ăn
nhiều thịt, bị ung
thư đại tràng, ung
thư dạ dày cao hơn
dân ăn chay ở Ấn
Độ; ở những nước
ăn nhiều thịt, số
phụ nữ bị ung thư
vú cũng cao gấp 10
lần ở những nước
có thói quen ăn
chay.
6
kiểu chế biến
thịt
không nên ăn nhiều
Thịt là
nguồn dinh dưỡng
cung cấp nhiều đạm
cho cơ thể nhưng
ngày nay có nhiều
loại thịt hoặc do
chế biến có thể
mang tới bệnh tật,
ảnh hưởng đến sức
khỏe lâu dài. Vì
vậy, bạn nên lưu ý
khi ăn các loại
thịt chế biến sau.
Thịt
chế biến
Thịt chế
biến có thể kể là
hot dogs, xúc
xích, thịt bò khô,
thịt heo xông khói
và một số loại
thịt được sử dụng
trong các sản phẩm
súp đóng hộp...
Hầu như tất cả đều
được chế biến có
sodium nitrit, như
là một chất bảo
quản. Một nghiên
cứu của Đại học
Hawaii cho thấy,
sodium nitrit có
thể chuyển hóa
thành nitrosamine
- một chất đẩy
nhanh sự hình
thành và phát
triển của tế bào
ung thư.
Thịt
chiên
Thực phẩm
chiên trong dầu
thường rất nóng và
một phần đã bị oxy
hóa dầu. Những
thực phẩm dạng này
từng được y học
chứng minh là góp
phần gây ung thư,
tăng cân và các
nguy cơ sức khỏe
khác nếu tiêu thụ
thường xuyên.
Thịt
tái chín
Từ lâu,
trong thực đơn của
bạn không thể
thiếu các món tái,
nào là bò tái
chanh, bò tái
nhúng giấm đến
thịt dê tái... Nếu
các loại thực phẩm
này mang mầm bệnh
dịch tả hay thương
hàn, chúng sẽ dễ
dàng truyền qua
con người. Bạn nên
hạn chế và thận
trọng khi ăn các
món tái, sống.
Muốn ăn thịt tái,
phải ngâm thịt vào
giấm đậm đặc ít
nhất là năm tiếng
rưỡi trở lên. Đồng
thời, bạn cần tẩy
sán lãi 6
tháng/lần nếu
thường xuyên ăn
rau sống và thịt
chín tái.
Thịt
chiên
Thịt
xay
Thịt xay
nếu bạn tự làm thì
rất an toàn, nhưng
nếu bạn mua từ
những nguồn không
đáng tin cậy thì
thường là thịt kém
chất lượng. Nguy
cơ chứa các mầm
bệnh như E.coli
rất cao. Đặc biệt
là khi bạn không
thể quan sát bề
mặt của thịt để
phát hiện bệnh.
Một phần thịt xay
không được bảo
quản trong chân
không hay vô
trùng, thường phơi
ngoài chợ nên rất
mất vệ sinh.
Thịt
nướng
Nướng thịt
ở nhiệt độ cao sẽ
sinh ra rất nhiều
độc tố, thịt nướng
càng cháy thì hàm
lượng độc tố trong
thịt cao. Nếu ăn
nhiều sẽ tăng nguy
cơ mắc bệnh ung
thư, đặc biệt là
ung thư đường tiêu
hóa.
Thịt
heo, bò tăng
trọng
Ngày nay
khi nuôi bò heo
thì người ta
thường trộn các
chất tăng trọng,
tăng tỷ lệ nạc cho
heo bò. Việc tồn
dư hormone và dư
lượng kháng sinh
đang là vấn đề. Vì
hormone tăng
trưởng và dư lượng
kháng sinh gây ra
những hậu quả lâu
dài cho sức khỏe.
Ví dụ, tồn dư
hormone khi vào cơ
thể sẽ làm rối
loạn nội tiết tố
trong người, tim
mạch, gây mọc
nhiều lông ở phụ
nữ…
Thịt
nạc, coi chừng
hóa chất cực độc
Để tạo ra
nhiều
thịt heo nạc nhằm
thu lời, thương
lái thu mua gia
súc gia cầm đã bất
chấp những hậu quả
khôn lường cho sức
khỏe khi cho vật
nuôi ăn các chất
cấm (chủ yếu là
các loại hormone
tăng trưởng độc
hại) trở thành
những con vật siêu
nạc trong thời
gian ngắn.
Hiện chưa
có nghiên cứu
chính thức nào về
tác hại của những
chất cấm này,
nhưng sự nguy hiểm
của nó đến mức
chính những người
chăn nuôi tại Đồng
Nai và các tỉnh
Bình Dương, Bà Rịa
– Vũng Tàu vừa lên
tiếng kêu gọi “nói
không với chất cấm
trong chăn nuôi
heo, đừng vì lợi
nhuận mà đánh mất
lương
tâm”.“Thần dược”… tăng trọng (?)
Bà Nguyễn
Thị Ng., nuôi heo
tại xã Gia Kiệm,
huyện Thống Nhất
(Đồng Nai) cho
biết, bà từng
chứng kiến một vụ
nuôi heo sử dụng
chất cấm mua từ
các lái heo tạo
nạc cho heo trước
khi xuất chuồng 15
– 20 ngày và hiệu
quả thì đúng là…
kinh người. Từ một
con heo 120kg sau
khi dùng “thần
dược” siêu nạc,
xương cơ co rút,
thời gian này chỉ
cần ngoại lực tác
động nhẹ lên con
heo, có thể dùng
bàn tay vỗ lên
lưng heo cũng
khiến con vật rú
lên vì đau đớn.
Không đầy 3 tuần
lễ trọng lượng heo
chỉ còn 100kg
nhưng ngoại hình
rất bắt mắt, mông,
vai đều nở căng,
da bóng, hồng...
Không
khó nhận ra heo
được sử dụng chất
cấm...
Ông Nguyễn
Trí Công, Chủ
tịch Hiệp hội
Chăn nuôi Đồng
Nai, cho rằng,
việc phát hiện
chăn nuôi sử
dụng chất cấm
rất dễ dàng, với
những người
trong nghề có
thể nhìn bằng
mắt thường cũng
có thể nhận ra.
Theo Chi cục Thú
y tỉnh Đồng Nai,
cách đây chưa
đầy 3 tuần, đơn
vị này kiểm tra
chất cấm trong
chăn nuôi heo
trên huyện Thống
Nhất (địa phương
nuôi heo với số
lượng nhiều
nhất), kết quả
có 6/6 mẫu có
chất cấm (chất
tăng trọng)
thuộc hai lô heo
sống có giấy
chứng nhận kiểm
dịch của thú y
địa phương cấp
ngày 16/1 đạt
yêu cầu. Ông Bùi
Đình Bưởi,
Trưởng phòng
Nông nghiệp
huyện Thống
Nhất, cho biết
trước đó ngày
16/12/2011, phát
hiện, bắt giữ
một đối tượng
vận chuyển 5kg
chất tạo nạc
(Salbutamol
Sulphate) bán
cho người chăn
nuôi.
Theo ông Hoàng Sơn Hải, Chi cục trưởng Chi cục Thú y Đồng Nai, những chất cấm trong chăn nuôi hiện nay một phần có trong thức ăn gia súc, gia cầm còn phần lớn là do thương lái đem tới và “ép” các nhà chăn nuôi cho heo ăn nếu không sẽ không mua. Bằng cách ra điều kiện, nếu mua và cho heo ăn “chất tạo nạc”, thuốc tăng trưởng, thương lái sẽ mua cao hơn 3.000 - 5.000 đồng/kg so với… heo thường. Riêng với những loại chất tạo nạc cho heo, theo ông Hải, người chăn nuôi sẽ không hưởng lợi về trọng lượng vì tạo nạc heo không tăng được trọng lượng, chỉ tạo ảo giác là làm cho bề ngoài heo nở mông, vai, đùi… nhưng lại mất trọng lượng (trung bình 5kg/con) so với heo nuôi thông thường. “Xét ra người nuôi sẽ không được hưởng lợi từ cách làm gian lận này, chỉ có thương lái có được heo có bề ngoài đẹp, dễ bán…”, ông Hải nói.
Độc lực hại người
PGS.TS. Dương Thanh Liêm, Khoa chăn nuôi Đại học Nông lâm Sài gòn, cho biết: từ lâu ở Việt Nam những loại kích thích này đã bị cấm hoàn toàn, tuy nhiên tình trạng sử dụng lén lút vẫn còn, với mục đích tăng trọng lượng vật nuôi, tạo nạc nhanh… đó hầu hết là những hóa chất có khả năng tồn dư lâu trong cơ thể động vật ngay cả khi đã chế biến, không bị hư khi chế biến ở nhiệt độ cao như chiên, nướng, gây ảnh hưởng đến sức khỏe người sử dụng. Chẳng hạn, những hoóc-môn có tác dụng thúc đẩy sự đồng hóa, tích lũy protein, tích lũy chất béo, giữ nước được sử dụng nâng cao năng suất tích lũy vật nuôi làm cho tăng trọng nhanh hơn từ 15 - 20%, giảm tiêu tốn thức ăn từ 10 - 15%. Hay một nhóm chất khác có tác dụng kích thích, thúc đẩy tái hấp thu nước làm cho súc vật lên cân nhanh. Các chất tổng hợp, có khả năng chống viêm, kích thích heo ăn nhiều, ngủ nhiều tăng cân nhanh… Chất làm cho sợi cơ phình to ra mà không tăng DNA trong tế bào sợi cơ, vì vậy chỉ làm cho thịt nạc trở nên khô, thô nghèo chất béo nên làm giảm khẩu vị, làm cứng chả lụa khi sử dụng thịt heo này để chế biến…
Theo ông Hoàng Sơn Hải, Chi cục trưởng Chi cục Thú y Đồng Nai, những chất cấm trong chăn nuôi hiện nay một phần có trong thức ăn gia súc, gia cầm còn phần lớn là do thương lái đem tới và “ép” các nhà chăn nuôi cho heo ăn nếu không sẽ không mua. Bằng cách ra điều kiện, nếu mua và cho heo ăn “chất tạo nạc”, thuốc tăng trưởng, thương lái sẽ mua cao hơn 3.000 - 5.000 đồng/kg so với… heo thường. Riêng với những loại chất tạo nạc cho heo, theo ông Hải, người chăn nuôi sẽ không hưởng lợi về trọng lượng vì tạo nạc heo không tăng được trọng lượng, chỉ tạo ảo giác là làm cho bề ngoài heo nở mông, vai, đùi… nhưng lại mất trọng lượng (trung bình 5kg/con) so với heo nuôi thông thường. “Xét ra người nuôi sẽ không được hưởng lợi từ cách làm gian lận này, chỉ có thương lái có được heo có bề ngoài đẹp, dễ bán…”, ông Hải nói.
Độc lực hại người
PGS.TS. Dương Thanh Liêm, Khoa chăn nuôi Đại học Nông lâm Sài gòn, cho biết: từ lâu ở Việt Nam những loại kích thích này đã bị cấm hoàn toàn, tuy nhiên tình trạng sử dụng lén lút vẫn còn, với mục đích tăng trọng lượng vật nuôi, tạo nạc nhanh… đó hầu hết là những hóa chất có khả năng tồn dư lâu trong cơ thể động vật ngay cả khi đã chế biến, không bị hư khi chế biến ở nhiệt độ cao như chiên, nướng, gây ảnh hưởng đến sức khỏe người sử dụng. Chẳng hạn, những hoóc-môn có tác dụng thúc đẩy sự đồng hóa, tích lũy protein, tích lũy chất béo, giữ nước được sử dụng nâng cao năng suất tích lũy vật nuôi làm cho tăng trọng nhanh hơn từ 15 - 20%, giảm tiêu tốn thức ăn từ 10 - 15%. Hay một nhóm chất khác có tác dụng kích thích, thúc đẩy tái hấp thu nước làm cho súc vật lên cân nhanh. Các chất tổng hợp, có khả năng chống viêm, kích thích heo ăn nhiều, ngủ nhiều tăng cân nhanh… Chất làm cho sợi cơ phình to ra mà không tăng DNA trong tế bào sợi cơ, vì vậy chỉ làm cho thịt nạc trở nên khô, thô nghèo chất béo nên làm giảm khẩu vị, làm cứng chả lụa khi sử dụng thịt heo này để chế biến…
Đối với
gia súc, gia cầm
sử dụng những chất
cấm khi giết thịt
có thể quan sát
được những bất ổn
ngay trên quầy
thịt như: thịt mất
đi sự mềm mại, mất
mùi vị thơm ngon,
vị béo của thịt,
có những vết bầm
tím do rút cơ
khiến vật nuôi vỡ
các mao mạch, máu
tung tóe ra có thể
thấy trên bò, cừu,
heo khi bị stress
trước lúc giết mổ.
...Nhưng
khi đã giết mổ thì
mắt thường
không
thể thấy “ẩn họa”
bên trong
Theo Th.S
Lê Thị Thu Hà,
Viện KHKT Nông
nghiệp miền Nam,
do những tác hại
nghiêm trọng của
nó đến sức khỏe
của người tiêu
dùng, các chất cấm
này đã bị Bộ Nông
nghiệp - Phát
triển nông thôn
cấm sử dụng từ năm
2002. Tuy nhiên,
việc kiểm soát các
hộ nuôi không hề
đơn giản, mắt
thường của người
tiêu dùng cũng khó
có thể phân biệt
loại thịt nào
ngoài chợ dùng
chất cấm, loại nào
không. Xem ra họ
chỉ có thể trông
chờ vào lương tâm
của chính những
người chăn nuôi.
Heo
siêu nạc nhờ
"thần dược"
Vì hám
lợi, người chăn
nuôi đã sử dụng
hóa chất không chỉ
để “thổi” trọng
lượng mà còn cho
heo nở mông, vai,
tạo nạc bắt mắt
nhằm đánh lừa
người tiêu dùng.
Từ thông
tin người chăn
nuôi sử dụng hóa
chất độc hại để
tăng trưởng và tạo
nạc cho heo, cơ
quan chuyên môn ở
nhiều địa phương
đã lấy mẫu thịt
ngẫu nhiên bày bán
ở chợ đi kiểm
nghiệm và cảnh cáo
đến người tiêu
dùng vì loại hóa
chất này gây nguy
hiểm cho người sử
dụng.
Chẳng biết
sau những thông
tin cảnh cáo đó,
cơ quan chức năng
chuyên môn vào
cuộc như thế nào,
ngăn chặn được đến
đâu, nhưng thông
tin ấy vô hình
trung đã “dọn
đường” để người
nuôi heo sử dụng
loại hóa chất đó
một cách bí mật
hơn, còn người bán
bắt đầu cảnh giác
và nếu không quen,
không có người
giới thiệu thì bất
cứ ai hỏi cũng
nhận được câu trả
lời “không biết,
không dùng và
không bán”.
“Thần
dược” tạo nạc
PV đã có
nhiều ngày thâm
nhập giới nuôi heo
ở các huyện: Cẩm
Mỹ, Thống Nhất,
Trảng Bom… (tỉnh
Đồng Nai) - nơi
được xem là nguồn
cung cấp heo lớn
ra thị trường và
là nguồn cung cấp
chủ yếu cho những
lò mổ ở Sài gòn.
Ngay ngày
đầu tiên trong vai
“người nuôi heo”,
đâu đâu chúng tôi
cũng đều ghi nhận
từ lái heo đến
người nuôi heo
những lời đồn đại
về loại hóa chất
siêu tạo nạc, trữ
nước cho heo như
một loại “thần
dược”.
Khi heo
nuôi bằng cám ăn
thẳng được khoảng
80 kg đến 100 kg
là đến lúc họ bắt
đầu sử dụng “thần
dược” siêu nạc.
Loại hóa chất này
không hề có nhãn
mác, dạng bột màu
trắng được các cửa
hàng kinh doanh
thuốc thú y ở địa
phương bán lẻ với
giá 500.000
đồng/kg. Hóa chất
này có tác dụng
“biến” một con heo
đang gầy gò thành
một con heo mông
vai căng tròn. Đặc
biệt, "thần dược"
còn có tác dụng
“đánh tan” mỡ heo
ở mông vai, biến
mỡ thành những thớ
thịt nạc dày đến
tận da làm các lái
heo không thể chê
vào đâu được, hớp
hồn người tiêu
dùng ngay ở quầy
thịt heo, tạo sức
hút vô hình những
tay thợ làm giò
chả chuyên nghiệp.
Việc sử
dụng hóa chất
(người nuôi heo
gọi bằng thuốc tạo
nạc, trữ nước) cho
heo ăn rất đơn
giản, theo công
thức truyền tai
nhau.
Những
người chăn nuôi
“trời ơi” này cũng
phải tính toán
thật kỹ, bởi từ
khi bắt đầu sử
dụng “thần dược”
cho đến khi heo
xuất chuồng sẽ
không quá nửa
tháng. “Nếu quá
nửa tháng heo sẽ
tự khuỵu chân vì
loại thuốc đó sẽ
làm cho xương
giòn, quá trình di
chuyển heo sẽ tự
gãy chân, bán sẽ
mất giá nên bằng
mọi giá khi đã sử
dụng thuốc thì sau
nửa tháng buộc
phải xuất chuồng.
Chưa hết, nếu
không xuất chuồng
nhanh, không chỉ
làm heo tự gãy
chân mà khắp người
con heo sẽ bắt đầu
xuất hiện những
vết lở rỉ nước…”,
T. - người từng
nuôi heo bằng loại
hóa chất trên, nay
chuyển sang làm
lái heo, tiết lộ
với chúng tôi.
Mỗi
ngày tăng 2 kg!
T. ngụ ở
huyện Trảng Bom
(Đồng Nai), chuyên
đi thu mua heo
trang trại và
những hộ dân ở một
số huyện, như:
Thống Nhất, Long
Khánh, Cẩm Mỹ và
Trảng Bom, rồi vận
chuyển về Sài gòn
giao cho những lái
buôn, sau đó vào
các lò mổ.
Tiếp xúc
với chúng tôi, anh
ta không ngần ngại
khẳng định: “Tất
cả những người
nuôi heo nhỏ lẻ và
ở những trang trại
lớn đều sử dụng
loại hóa chất siêu
tạo nạc cho heo nở
mông, vai vì sẽ
bán được giá gấp
nhiều lần so với
heo không dùng
loại hóa chất đó.
Ngoài ra, loại hóa
chất này còn trữ
nước làm cho heo
tăng trọng lượng.
Nhưng từ khi có
thông tin loại hóa
chất này gây hại
cho người thì họ
sử dụng kín đáo
hơn. Người
trong nghề chỉ cần
nhìn heo là biết
có dùng thuốc hay
không. Đặc điểm rõ
nhất nếu dùng
thuốc chỉ cần sang
ngày thứ 2 là heo
bắt đầu nở mông
vai, tạo ra những
thớ thịt săn chắc.
Đến ngày thứ 3 heo
sẽ ít di chuyển
thường nằm ngủ li
bì, sang ngày thứ
10 heo bắt đầu ăn
đâu nằm đấy và kèm
theo hiện tượng
chân đứng không
vững. Bước sang
ngày thứ 15 thì
bằng mọi giá phải
xuất chuồng vì
nguy cơ gãy chân
rất cao. Đặc biệt,
không chỉ nở mông
vai và siêu tạo
nạc, trữ nước,
trong khoảng 15
ngày cho heo ăn
loại hóa chất đó
trọng lượng sẽ
tăng vọt trung
bình mỗi ngày lên
1,5 đến 2 kg....”.
Heo
đang được cho ăn
“thần dược”
T. đưa
chúng tôi đến một
trại heo tư nhân ở
Gia Kiệm (huyện
Thống Nhất), nơi
có hàng trăm con
heo lớn nhỏ và có
30 con chuẩn bị
đến ngày xuất
chuồng. Trại heo
khá rộng, hai công
nhân đang tất bật
với công việc tắm
heo và bê những
thùng cám ăn thẳng
cho heo đổ vào
máng tự động. Trại
heo được chia ra
nhiều chuồng nhỏ.
Mỗi chuồng có
khoảng 30 con, lớn
nhất khoảng 1 tạ,
nhỏ khoảng 20 kg.
Ông chủ nuôi heo
tên H. dẫn chúng
tôi ra xem bầy heo
30 con. Bầy heo
nhìn khá bắt mắt,
con nào con nấy
mông vai căng
tròn, mũm mĩm đang
nằm ngủ li bì dưới
nền chuồng còn
vương vãi những
hạt cám heo ăn
thẳng.
Trước khi
lên xe đi xem bầy
heo nhà kế bên,
ông H. đòi tăng
giá bán, nhưng T.
không đồng ý vì
cho rằng giá heo
đang rớt từ sau
tết đến nay. Tâm
sự với chúng tôi,
ông H. than: “Tôi
thường mua cám ăn
thẳng rồi trộn
thuốc theo công
thức 1 kg cho 1
tấn cám, hằng ngày
công nhân của tôi
chỉ việc bê đổ vào
máng tự động, heo
đói thì lết ra
máng ăn. Giờ mấy
anh không thu sớm,
heo khuỵu chân thì
khổ”.
Giống như
bầy heo trong
trang trại nhà ông
H., trang trại của
ông S. ở Sông Nhạn
(huyện Cẩm Mỹ)
cũng chuẩn bị xuất
chuồng với khoảng
40 con; con nào
mông, vai cũng
căng tròn, nằm la
liệt. Khi chúng
tôi có mặt thì đến
giờ cho heo ăn
chiều. S. lấy
muỗng múc một thìa
bột màu trắng ngà
đổ vào chiếc thùng
đang ngâm cám, rồi
lấy cây quậy đều,
sau đó đổ vào máng
cho cả bầy heo
tranh nhau ăn ngon
lành. “Bầy này em
mới cho ăn thuốc
được 7 ngày, đang
tính tuần sau bán
mà giá xuống thấp
quá…”, S. than
thở.
Đổ
thức ăn thẳng ra
trộn với hóa chất
trước khi cho heo
ăn
Những
con heo ăn phải
hóa chất mông vai
căng tròn
Không
dậy được phải vừa
ngồi vừa ăn tại
máng ăn tự động
Heo
ăn phải hóa chất
nằm la liệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét