Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016



CHUYỆN CƯỜI TRƯỚC... KHÓC SAU.

Đội phó Trinh Sát của đơn vị tôi là Trần Đình Lưu. Không thông qua lý lịch, chỉ nhìn bề ngoài cũng biết đây là một tên Tạch tạch sè (Tiểu tư sản) thư thiệt. Dáng người dong dỏng, mặt dài mũi thẳng có nụ cười nửa miệng làm say lòng khối cô, mỗi địa phương đóng quân. Trước khi vào Vệ Quốc Đoàn, chắc chắn tên này cũng có thời gian mài đũng quần kha khá ở trung học. Chỉ cần nghe hắn hỏi cung lũ tù binh Âu Phi thì biết hắn nếu không Tú Tài cũng Đíp Lôm. Do cái mặt dài của hắn nên bạn bè thân mật vẫn gọi hắn là Lưu Ngựa, cũng còn một lý do la hắn rất nhanh, phi như ngựa, đã nhiều lần bị phục kích ở địch hậu hắn đều thoát được một cách thần kỳ.
Một đặc điểm nữa hắn là kho tiếu lâm không chỉ ở đội trinh sát mà còn rộng ra cả tiểu đoàn bộ. Khoản thuốc lá thơm hắn cũng giầu như truyện tiếu lâm, vì hắn ra vào địch hậu như đi chợ. Không kể có lần tiềm nhập, gặp bọn “Bờ Lờ” (buôn lậu) hắn chỉ lên đạn cái roách, là bọn bờ lờ quăng hàng mà chạy thục mạng... Chiến lợi phẩm không chỉ vài bao mà hàng tút không Cotab cũng GrandPrix, thứ thuốc mà hút ở đầu gió, cách hàng trăm mét ở cuối gió còn thầy thơm phưng phức/ Mỗi lần kiếm chác được, hắn ưu tiên cho bạn bè cánh hẩu trước, cấp trên sau. Vì với đối tượng cấp trên, tơ lơ mơ là dính vào kỷ luật thì “tiền mất, tật mang”.
Ngoài những buổi sinh hoạt theo quy định của đơn vị ra, anh em thường vây quanh, há mỏ nghe hắn kể chuyện tiếu lâm. Nghe xong đến lúc chui vào màn rồi còn khúc khích cười thầm. Chuyện mang nội dung cười một phần nhưng cái chính là duyên kể chuyện của Lưu hấp dẫn anh em. Chuyện Tàu như Tam Quốc, Đông Chu, hắn kể từng chương mà Truyện Kiều của Nguyễn Du hắn cũng kể từng trường đoạn.
Một hôm sau khi đọc Kiều cho anh em nghe, hắn còn ứng tác ra một đoạn xuyên tạc cụ Nguyễn Du, làm anh em một phen ho hen sặc sụa. Hắn phê bình Kim Trọng:
Kim Trọng có tính cười dưa
Thúy Kiều ngoảnh lại tay đưa củ hành! Chẳng ai biết cười dưa là cười gì, nó như thế nào? Chỉ biết trai tài gái sắc mà ví như dưa với hành thì oái oăm thật. Hoặc mấy câu xuyên tạc dưới đây:
Thúy Kiều đứng tựa mành mành,
tê mê tẩn mẩn lại vành ... mồm ra.
Kim Trọng đứng ở đàng xa,
te te tái tái đút cha ... cọc vào.
Thúy Kiều mới hỏi: Làm sao?
Kim Trọng mới bảo rằng tao ... Bịt mày!

Mùa Xuân năm 1951, đơn vị sau khi hành quân lên Việt Bắc, đổi vũ khí. Quân đội mở Chiến dịch Trần Hưng Đạo. Đơn vị nhận nhiệm vụ đánh bốt Thanh Lanh. Đội Trinh Sát lên đường chuẩn bị chiến trường, rơi vào vòng phục kích của giặc, một trinh sát bị bắt sống còn Lưu Ngựa dính 6 viên Tôm Sơn. Thứ này cỡ đạn 12mm, chỉ cần một viên là đủ, đến 6 viên thì quá thừa cho một mạng người. Hai ngày sau mới lấy được xác Trần Đình Lưu. Cả đơn vị ngậm ngùi tiễn đưa anh. Riêng tôi còn phân vân trong lòng: Không biết cho đến lúc này. Đình Lưu đã có một nàng Thúy Kiều nào chưa? và đã lần nào được làm Kim Trọng? Có phải mỗi viên Tôm Sơn dành cho một câu mà Lưu đã xuyên tạc thơ của cụ Tiên Điền?
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét