Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

CON HỒ LÔ TINH Ở PHÍA ĐÔNG SÔNG TÔ LỊCH
(Thời sự Tâm linh)
Con Đường Bưởi vốn là con đê nối dài từ xưa của Đường La Thành, phía tây Thành Đại La và kèm bên sông Tô Lịch. Con đường một thời gắn với những sự kiện tâm linh như báu vật yểm dưới khúc sông của cầu Đông Quan, làm huyên náo dư luận một thời.
Con đường vốn là đường đê, nên nó chỉ nối liền một khúc. Từ khi có vốn ODA, người ta chủ trưong mở rộng vành đai, nên bây giờ ở quanh vùng Bưởi, nó đã chi chít đường lên đường xuống. Nó không còn là đường đê trị thủy nữa mà là đường vành đai giải tỏa ách tắc lưu thông. Ấy cũng vì cái sự mở mang này mà nó động chạm đến nhiều “long mạch”. Dẫn tới việc cái dàn khoan HD 981 đi nhầm vào lãnh hải Việt Nam mà cứ tưởng đây là đất của Đại Hán, rồi chuyện ông Tập Cận Bình nói lẫn nói lộn ở Quốc Hội Việt Nam, để khi đến Singapore phải cải chính lại v.v... Không biết cái việc vừa rồi 2 chiếc máy bay Su30MK2 với chiếc CASA thoát khỏi sự kiểm soát của Không Quân Việt Nam có do cái huyệt nào bị chọc thủng hay không? Duy có sự 3 cái ghế cao nhất trong bộ máy lãnh đạo Việt Nam “đẻ non”, phải đẻ lại vào cái ngày Quốc Hội Khóa 14 sắp tới có hiệu lực thì đã rõ. Chỉ không hiểu đây là điềm sui hay điềm hên thì chưa dám khẳng định.
Thôi, không dông dài nữa mà xin kể vào việc tại chỗ. Việc đầu tiên là sự xuất hiện của Cần Cẩu Đại Vương, nó đập một hồi tan tành cả dẫy phố từ K.80 đến Chợ Bưởi. Hàng cây cổ thụ hai bên đường cũng bị cạo nhẵn nhụi. Cần cẩu Đại Vương vừa rút thì lũ Hồ Lô Tinh ầm ầm xông tới, đem theo cơn địa chấn thường trực 2 độ richter, mà tâm chấn nằm ngay dưới bụng con Hồ Lô và ngay trên mặt đường, chứ không ở độ sâu nào cả. Nhà cửa rung lắc liên tục, cái gì lún cứ lún cái gì nứt cứ nứt, ví như cái bình nóng lạnh của thảo dân này bị lắc gẫy ngay mối nối, nước nóng cứ ào ào đổ ra như hờn rỗi. Một mùa rét qua mà thân già không biết đến nước nóng, nên tốt nhất là chớ có tắm rửa gì hết, thà mang tiếng “kém tắm” chứ không thì hết hơi.
Bây giờ đã sắp hết tháng 6 mà hai con Hồ Lô Tinh vẫn rẫy rụa đêm ngày, nên cái bình nước nóng nếư có hàn lại thì nó cũng bẻ gẫy luôn. Tốt nhất là “Hãy đợi đấy!” Lấy chữ Nhẫn làm đầu.

Nghĩ cho cùng thì cái vận nước mới đáng lo, chứ cái việc nước nóng hay lạnh thì “Thả đỉa ba ba, rơi vào nhà nào nhà nấy phải chịu!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét