Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016



CHO TÔI KHEN ANH TRỌNG...

Đồng bào ơi, cho tôi khen Anh Trọng một câu và cũng cho tôi chê Anh Trọng một điều.
Tư cách gì mà khen chê Tổng Bí Thư?
Nhân danh người dân ở chế độ này, một người dân đã mang gươm đi biểu tình, cướp chính quyền ở Thị Xã Hà Đông vào ngày 17 tháng 8 năm 1945, về hưu với niên hạn 54 năm 6 tháng, và nay đã 85 tuổi. Đủ chưa nhỉ? (mà biết thế nào là đủ?).
Trong cuộc đấu tranh với đ/c X, đồng chí đã khéo léo dựa vào Đại Hội Đảng cho đ/c X to và các đ/c X nhỏ, kẻ thì đắp chiếu, kẻ thì ngồi chơi xơi nước... lã. Trước đó đ/c X mạnh đến nỗi muốn làm gì thì làm, những vụ ký kết với Tàu về rừng đầu nguồn, về bauxit Tây Nguyên, về Xe điện trên cao, về Formosa, nhiều nhiều nữa. Tuy đều có chỉ thị của Đảng nhưng không thể nói đ/c không tự tung tự tác. Ròi những vụ dung túng Vinashin, Vinaline thất thoát nhiều ngàn tỷ đồng mà  mọi người vẫn không dám gọi đích danh đ/c. Nói đến đ/c X với thái độ rụt rè e ngại. Ấy thế mà đồng chí Trọng đã làm được việc đưa đ/c X về vườn. Quét luôn bộ sậu giang hồ ra lề đường. Giỏi đấy chứ? Phải khen thôi! Khen cái đã rồi sau thế nào thì chưa nói tới.

Còn chê một điều, là sau Đại Hội Đảng, tuy thắng lợi rực rỡ nhưng đồng chí Trọng đã hơi vội vàng. Ai cũng biết những vị trí chủ chốt nắm quyền lãnh đạo đất nước là do Bộ Chính Trị (tức Đảng) sắp xếp. Nhưng công khai mà nói thì theo Hiến Pháp những “ghế” đó phải do Quốc Hội bầu và thông qua. Quốc Hội chưa họp mà đồng chí Trọng đã đổ bê tông làm bệ bầy những vị (chưa bầu) Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng Chính Phủ, Chủ Tịch Quốc Hội ngồi một hàng ngang bên cạnh đồng chí cho đủ tứ chế, thì có khác gì coi cái Quốc Hội tương lai chỉ là thứ bù nhìn?
Chê chỉ là cái không khéo. Tuy là việc nội bộ của Đảng nhưng công khai thì cũng phải đúng lề đúng lối. Đi đâu mà vội mà vàng?
Nhân đây tôi nghĩ giá như Mỹ cũng có một Bộ Chính Trị như ở Việt Nam thì bầu cử Tổng Thống đỡ tốn kém hơn nhiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét