Về một vài định kiến tai hại
Mỗi người chúng ta sinh ra ở trên đời là một sinh thể tự do. Mẹ cha – quê hương cho ta lời ru – giọng nói, nuôi dạy chúng ta khôn lớn, trưởng thành. Chúng ta có đi gây thù chuốc oán với ai đâu, mà sao lúc nào cũng “phải hỏi bạn thù, phải lo diễn biến”?
Mấy ngày qua, tôi phải giải thích cho một số bạn về hai chữ “phản động”. Thế nào
là phản động? Nói xấu “Đảng và Nhà nước” là phản động à? Vậy hàng trăm
báo, đài trong nước, rồi cả một số vị lãnh đạo của ĐCS cũng luôn miệng
gọi các đài, báo nước ngoài là “phản động” thì không phải là nói xấu, là
miệt thị họ đó sao?
Vậy ai mới là phản động?
Không ai cả. Tôi cho rằng đã đến
lúc chúng ta cần suy nghĩ lại để thay đổi một vài nhận thức đã thành
xưa cũ. “Phản động” là một trong số đó. Theo suy nghĩ của tôi, không có
ai là phản động cả trong các trường hợp kể trên. Chỉ có những ý kiến
khác biệt, thậm chí đối nghịch. Đó là lẽ thường. Chỉ có các nhóm, các
đảng phái khác biệt, thậm chí đối lập. Đó cũng là lẽ thường.
Tôi coi ĐCS Việt Nam cũng như mọi
đảng phái chính trị khác đã, đang và sẽ tồn tại trên đất nước Việt Nam.
Tôi coi mọi đài, báo nước ngoài, như mọi đài, báo ở Việt Nam. Tôi nhìn
nhận sự khác biệt về quan điểm nếu có của các đài, báo này như một lẽ
thường tình. Không đài, báo nào là phản động cả.
Tôi cho rằng, muốn tất cả ngồi
lại được với nhau, để cùng đối thoại thì đầu tiên phải xoá bỏ những rào
cản nhận thức, như với hai chữ “phản động” bàn ở đây. Mọi người dân cần
được giải thích rõ để hiểu rằng, không có ai là phản động cả. Nhưng
trước tiên, tôi cho rằng, các nhà hoạt động dân chủ trong và ngoài nước
phải đi đầu trong việc xoá bỏ nhận thức này. Các bạn phải khẳng định rõ
ràng, chúng tôi không phản động. Chúng tôi khác biệt, đối lập với ĐCS
VN, nhưng không phản động.
Khi điều này được xác quyết thì
cách đặt vấn đề tự nhiên cũng sẽ khác đi. Khi đó tất cả sẽ đặt trong một
trạng huống đối thoại sòng phẳng, không có chỗ cho sự phỉ báng, hằn
học, quy chụp nặng nề của tất cả các bên.
Danh sách những người ký vào Bản Tuyên bố Công dân Tự do chẳng nhẽ không nói cho chúng ta điều gì sao?
Bản tuyên bố đâu có lời lẽ nào là
tố cáo, là phỉ báng, là hằn học với ĐCS VN đâu? Ấy thế mà từ chị nội
trợ, đến anh kỹ sư, từ bác giáo sư, đến cô bác sỹ… đều nhất loạt ký vào.
Trong số 2.100 người ký tính đến tối 2/3, người Việt ở nước ngoài chiếm
đa số tuyệt đối. Đấy chẳng phải là chỉ dấu cho mong muốn xoá bỏ hận
thù, tức giận? Chẳng phải là chỉ dấu cho thấy người Việt ở khắp nơi đang
mong mỏi cho một cuộc hoà hợp dân tộc nay mai hay sao?
Vì vậy, tôi kêu gọi tất cả mọi
người Việt nam, ở trong hay ngoài nước, hãy xóa bỏ hết đi trong suy nghĩ
của mình, nào là “phản động”, nào là “diễn biến hòa bình”, “thế lực thù
địch”… Những thứ đó không đáng để tồn tại như một nỗi ám ảnh với một
dân tộc yêu chuộng hòa bình và tự do như dân tộc Việt Nam.
Thân mến, Nguyễn Đắc Kiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét